Cứ mỗi năm vào dịp này, tôi lại nhớ đến mái trường xưa - nơi có lũ bạn thân 'nhoi' nhì không ai dám nhận nhất! Và bên cạnh đó, tất nhiên trường tôi cũng có nhiều, rất nhiều những con người đã dành trọn cuộc đời họ cho sự nghiệp trồng người - những Thầy Cô (TC).
Còn nhớ mấy năm cũ, vào khoảng thời gian trước ngày Nhà giáo khoảng một tuần, lớp tôi và cả trường luôn nhốn nháo để bàn nhau về những món quà sẽ mang lại cho TC đứng lớp trong ngày kỷ niệm. Nhưng học sinh mà, mỗi đứa một hoàn cảnh nên cách nghĩ cũng khác nhau!
Trong khi mấy đứa lớp tôi thì đề nghị chọn quà là một bó hoa tươi thắm, đứa thì muốn tặng những vật dụng có thể sử dụng được như nước hoa, sữa tắm,... Thì một vài lớp khác có những bạn bạo dạng kiến nghị tặng hẳn cho giáo viên một cái smartphone hay laptop cho nó 'ngầu' (tất nhiên nhà bạn đó sẽ tài trợ một khoản kha khá, còn lại thì sẽ trích quỹ lớp ra),...
Hình ảnh 20/11 năm nay ở trường tôi!Tuy nhiên, chí ít là với tôi, cho dù món quà đắt giá đến mức nào cũng không quan trọng bằng tình cảm thầy trò dành cho nhau. Và đó là chưa kể đến vấn đề phải cân nhấc, lựa chọn bởi chắc rằng không có lớp nào đủ khả năng tài chính để tặng hết gần 10 TC giáo bộ môn và cả giáo viên chủ nhiệm món quà giá trị như vậy.
Vậy nên cuối cùng, lớp chúng tôi thống nhất sẽ không tặng bất kỳ một món quà nào - kể cả hiện kim và hiện vật dành cho TC (nếu bạn nào có khả năng, có ý định thì cứ tặng riêng). Thay vào đó, vào mỗi tiết tôi sẽ thay mặt cả lớp hát tặng TC một bài và một bài còn lại thì cả lớp sẽ cùng cất giọng.
Bên cạnh món quà âm nhạc tặng chung, có vài đứa trong nhóm chúng tôi chọn cách nhắn chúc riêng cho TC một cái tin thật dài! Thú thật là có đứa soạn tin xong, điện thoại buộc phải chuyển từ SMS sang MMS (tin nhắn đa phương tiện) vì nội dung quá dài không thể gửi nổi! :)))
Còn nhớ lúc đó tôi có hỏi bọn nó sao không nói trực tiếp hay gọi điện mà nhắn chi cái tin dài dữ vậy thì được trả lời là 'Tao ngại lắm mày ơi!'.
Có lẽ bạn đang tự hỏi: Tại sao chúng tôi không inbox qua Facebook hay đăng lên tường nhà của nhau trên Zalo hoặc các mạng xã hội khác mà lại nhắn tin chi cho cực? Hì, thiệt ra ngày trước nếu mấy công cụ đó phổ biến thì đã tốt quá rồi!
Thú thật chỉ mới có 5 năm thôi, mọi thứ đã thay đổi quá nhiều! Ngày trước kìa, lớp tôi chỉ có một vài đứa là biết đến và sử dụng Facebook còn lại thì hầu như chỉ có Ola hoặc Zing Me. Và tất nhiên, hầu như là không có hoặc rất ít TC tham gia 'sinh hoạt' trên mạng. Thế thì thật khó để chúc hay tag nhau ngay trên mạng xã hội như bây giờ.
Bởi vậy theo tôi, nếu hiện tại bạn vẫn còn ngồi trên ghế nhà trường thì thật tuyệt vì giờ đây đã có Facebook kết nối yêu thương. Mạng xã hội sẽ như một cầu nối dù bạn đang ở đâu trên thế giới này!!!
Sẽ thật dễ dàng để bày tỏ cảm xúc, viết những lời tri ân dạng 'MMS' mà không lo quá dài không gửi được,... Hơn nữa, nếu bạn nào còn lưu giữ lại những hình ảnh cũ hay chụp ảnh mới thì cũng thật nhanh chóng để chia sẻ chúng lên mạng. Thậm chí là phù phép, chế vui những đống ảnh kỷ niệm đó bằng những ứng dụng sẵn có trên CH Play hay App Store,...
Thực sự mình nghĩ, nếu bạn có thực hiện những việc nhỏ như thế mặc dù chẳng có lấy một món quà gửi đến TC thì họ cũng vẫn sẽ rất vui và hạnh phúc! Hơn ai hết mình tin, TC cũng giống như cha mẹ - những người luôn xem sự thành công và lòng biết ơn của chúng ta là một món quà trân quý nhất cuộc đời!
Vậy nên, bạn đừng ngại và cũng đừng quên viết đôi dòng tri ân, nhắn nhủ tình cảm đến quý TC cũ hoặc đang đứng lớp dạy bạn! Và nếu được và có, hãy chia sẻ ảnh chụp giữa 2 người để lưu lại hoặc nhắc nhớ những kỷ niệm không thể quên của thời áo trắng nhé!
Nhân đây, tôi (em) cũng xin gửi đến những quý Thầy, quý Cô và những ai đã và đang làm công việc trồng người có một ngày Nhà giáo thật tuyệt vời. Kính mong mọi người luôn có thật nhiều sức khỏe để mãi mãi đứng trên bục giảng, đào tạo ra những thế hệ tương lai cho đất nước!
Chân thành và xin cám ơn Thầy Cô! <>
Ngày này năm trước: Chuyện 20/11: Đặt điện thoại xuống - Yêu thương nhiều hơn
Ý tưởng cho bạn: Vài lời chúc mẫu hay dành cho bạn
Nguồn:Thế giới di động